Ai cũng biết một ngày có 24 giờ, một giờ có 60 phút. Như vậy, một ngày có 1440 phút.
Ta có quyền tự do hoàn toàn với khoảng thời gian đó. Nếu ta bị một sự ràng buộc nào thì đó chỉ là do luật lệ của con người hoặc định chế của xã hội tạo ra.
Thiên Chúa đã ban cho con người quyền tự do, sức khỏe... Ngài cho con người sống cả trăm năm, trong khoảng thời gian đó, con người tự do lựa chon: theo Ngài hay không theo Ngài, tin Ngài hay không tin Ngài, thậm chí, Ngài sẵn sàng chấp nhận mọi xúc phạm ghê tởm của con người dành Ngài. Thiên Chúa là thế đấy! Ngài là Đấng "quân tử" luôn tôn trọng và không bao giờ xâm phạm đến quyền tự do mà Ngài đã ban tặng cho con người.
Là con người, nhất là người Kitô hữu, Bạn và Tôi, chúng ta hãy nhìn lại xem mình đối xử với Thiên Chúa thế nào? Tôi có dám dành trọn 1 phút cho Thiên Chúa chưa, trong khi tôi đã có cả 1439 phút với những lo toan trong một ngày sống của mình? Với 1 phút ít ỏi đó liệu tôi có can đảm đối diện với thực sự với Thiên Chúa không?
Đã đến lúc chúng ta phải đặt lại vấn đề Công Bằng với Thiên Chúa. (đây là điều tôi nghĩ chứ không phải Thiên Chúa đòi buộc).
Chúng ta đã tôn trọng sự công bằng với người khác thì chúng ta càng phải tôn trọng sự công bằng với Thiên Chúa là Đấng đã cho ta tất cả những gì ta đang có, kể cả thời gian.
Con xin tạ ơn Chúa về những gì con có ngày hôm nay, xin Ngài tha thứ những lầm lỗi, những xúc phạm, những thờ ơ... của con đối với Ngài.