Thứ Năm, 6 tháng 8, 2009

Một chút suy tư...

Sáng nay tôi dự lễ trong nhà Dòng MTG Cái Mơn để lãnh nhận ơn toàn xá từ 2 cha mới. Thánh lễ thật sốt sắng, quý Dì hát các bài thánh ca thật du dương làm tôi ngất ngây tâm hồn. Hôm nay lễ kính Chúa hiển dung, Cha giảng thật là hay, sự so sánh giữa núi Tarbo và đồi Calve thật sống động và mới lạ. Thánh lễ kết thúc với lời cảm ơn của quý Dì dành cho 2 Cha mới. Lời chúc thật hoa mỹ mang ý nghĩa sâu xa lắm. Người giáo dân, luôn mong muốn linh mục, vị chủ chăn của mình phải là người toàn hảo, thánh thiện... những điều đó tốt đẹp và quý giá lắm. Là con người, ai cũng có những khuyết điểm, những bất toàn. Nhưng khốn thay cho những vị Linh mục nào không thấy (hay không muốn thấy) những thiếu sót, lầm lỗi của mình. Luôn nghĩ mình là toàn năng, là thánh thiện nhất, mình là "số 1", điều này dễ dẫn đến lòng tự phụ, tự cao nơi người Linh mục.
Nếu một vị Linh mục luôn tự phụ, tự cao thì khó chấp nhận những ý kiến, những lời nhắc nhỡ của mọi người, kể cả Đấng bản quyền, sự mất căn tính có thể sẽ tồn tại nơi vị Linh mục đó.
Sự mất căn tính sẽ đưa người Linh muc đi lạc hướng, không hướng thượng mà hướng hạ, không theo Chúa mà theo một cái gì đó mang tính trần tục. Giáo hội, họ đạo sẽ chịu đau khổ nhiều lắm vì mẫu Linh mục như thế và chắc chắn sẽ không đẹp lòng Chúa chút nào. Lạy Chúa, xin hãy luôn dẫn dắt, ban nhiều ơn lành cần thiết cho các vị chủ chăn của chúng con, để các ngài luôn sống theo lòng Chúa mong ước.