Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

ĐIỀU GÌ TỒN TẠI MÃI MÃI?

Chân Lý sẽ vẫn còn là Chân Lý đến khi nó được chứng minh là... sai.
Tình Yêu sẽ vẫn còn là Tình Yêu đến khi nó bị mọi người phủ nhận.
Thiên Chúa sẽ vẫn tồn tại đến khi tất cả mọi người phủ nhận sự hiện diện của Ngài.
Cho dù bạn là người vô thần, vô tín ngưỡng, cứng cỏi... thì bạn vẫn phải tin vào Chân Lý, bạn vẫn tôn trọng Tình Yêu và nhất là bạn không thể chối bỏ sự hiện diện của Thiên Chúa, quyền lực vô hình.
Tôi thực sự tội nghiệp cho những ai cố gắng dùng mọi lý lẽ, mọi phương cách để chứng minh rằng không có Thiên Chúa. Thực ra, những người ấy đang mang một "mâu thuẫn nội tại", họ có thể vì miếng cơm manh áo nên buộc miệng phải thốt ra những điều phi lý, phi nhân bản mà trong thâm tâm họ đang có những suy nghĩ đối ngược. Họ là những con người không có được tự do nội tâm. Những con người như vậy thật đáng thương!
Sự Dối trá rồi cũng sẽ bị Sự Thật khống chế.
Những lỗi lầm rồi cũng sẽ được chân lý làm sáng tỏ.
Tình Yêu sẽ xóa tan tất cả mọi thù hận, ghen ghét.
Nếu bạn không tin có Thiên Chúa thì Ngài vẫn luôn tồn tại, ngài không bị thiệt thòi gì cả, nhưng chính bạn là người thiệt thòi đấy. Đừng quá cố chấp nhưng hãy tin vào Ngài là Đấng luôn tồn tại.

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

CHỈ TẠI "CÁI TÔI"

Trong gia đình, thường có những bất đồng quan điểm giữa vợ và chồng. Từ đó, dễ gây ra những cãi vã, hiểu lầm, hờn giận nhau… nặng hơn là ly thân rồi ly hôn.

Nguồn gốc của những bất đồng đó là do đâu? Theo tôi, có thể tìm thấy 3 nguyên nhân sâu xa sau đây.

. Trục trặc về sinh lý.

. Kinh tế thu nhập của gia đình không ổn định.

. “Cái tôi” của vợ và chồng đều quá lớn.

Vấn đề sinh lý, kinh tế tôi xin thông qua (vì đó là chuyện riêng của gia đình bạn), tôi chỉ xin chia sẻ một chút về vấn đế thứ ba là “cái tôi”.

“Cái tôi” là gì? Có thể hiểu đơn giản là: tính cách, cá tính, quan điểm, cái khung ích kỷ, luôn cho mình là đúng là có lý và thấy người khác là sai là vô lý… Nói tóm lại, “cái tôi” lớn là nguyên nhân làm cho con người trở nên ích kỷ, khó chịu… chỉ thấy thấy có mình mà không thấy sự hiện diện của người khác, không chấp nhận người khác như họ là họ và muốn người khác phải làm theo ý mình, phải giống mình.

Nếu vợ và chồng đều có “cái tôi” quá lớn thì gia đình luôn bất hòa.

Nếu người chồng có “cái tôi” quá lớn thì người vợ sẽ gặp nhiều đau khổ. Ngược lại, nếu người vợ có “cái tôi” quá lớn thì càng nguy hiểm hơn vì người chồng luôn mặc cảm, thấy mình vô dụng, bị sỉ nhục nên gây ra bệnh “sỉ diện”, từ đó, cơ bắp nổi lên và… kết quả tồi tệ sẽ thuộc về người vợ.

Bạn tự khám xem “cái tôi” của mình lớn đến mức nào rồi? Nếu quá lớn thì phải chữa trị ngay. Liều thuốc hiệu quả để chữa trị là phải luôn tập nhịn nhục, hiền lành, khiêm nhu, tự hạ, tha thứ nhất là dùng tình yêu để khống chế “cái tôi” là hữu hiệu nhất.

Bạn ơi, hãy dẹp bỏ “cái tôi” đáng ghét của mình để giữ cho đời sống gia đình luôn ấm êm và hạnh phúc, bạn hãy dùng tình yêu làm chuẩn mực giải quyết mọi vấn đề trong đời sống gia đình bạn nhé.

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009

MẾN GỞI BẠN TÔI

“Tôi muốn làm các việc bác ái xã hội, tôi không muốn đi nhà thờ dự lễ, không muốn xưng tội nữa và tôi bất mãn về vị linh mục của tôi, ông có nhiều sai sót, sống không gương mẫu, tôi không phục ông, tôi vẫn luôn yêu mến Chúa…”.

Đó là những nỗi niềm, những lời tâm sự chân thành của bạn đã gởi đến tôi. Với kiến thức hạn hẹp, tôi xin chia sẻ cùng bạn một vài suy nghĩ của tôi như sau:

Trước tiên, tôi nhận thấy rằng những những lời bạn nói có lý lắm, nhưng xin bạn cùng tôi suy nghĩ thêm những điểm sau đây.

Thực ra, bạn hiểu linh mục là người như thế nào? Linh mục là ai?

Điều này chắc là bạn tự trả lời được phải không? Tôi xin nhắc lại rằng, linh mục cũng chỉ là những con người bình thường như bao người (bạn đừng nên thần thánh hóa linh mục). Đã là con người thì làm sao tránh khỏi những sai lầm, những yếu đuối của kiếp người, phải không bạn? Nhưng bạn đừng quên rằng, chức linh mục không thể trao đổi hay mua bán được, đó là hồng ân cao cả mà Thiên Chúa đã ban cho những ai Ngài đã tuyển chọn, cho dù những người đó có tội lỗi, kém cỏi hơn bao người khác nhưng họ là những người được chính Thiên Chúa tuyển chọn và là người của Thiên Chúa. Những gì thuộc thuộc về Thiên Chúa thì bạn không nên xem thường. Bạn có thể xem thường những tính xấu, tội lỗi của “con người linh mục”, nhưng đừng vì thế mà bạn xem thường luôn “chức linh mục” điều này không có lợi cho đời sống đức tin của bạn đâu.

Qua dòng lịch sử, Thiên Chúa đã rất đau buồn về những sai lỗi của các vị chủ chăn trong Giáo hội, và chính Giáo hội bao lần phải chịu tiếng xấu, chịu sỉ nhục… cũng vì những lầm lỗi của một số linh mục sống “bê bối” gây gương xấu cho đoàn chiên của mình.

Những linh mục tội lỗi thật đáng thương và cũng thật đáng trách, những vị này rồi sẽ trả lẽ trước sự phán xét rất công bằng của Thiên Chúa ở đời sau.

Bạn đừng quên rằng, cho dù linh mục đang mắc nhiều tội trọng nhưng những bí tích mà linh mục cử hành đều thành sự, đây là tín lý. Cho nên, bạn đừng vì bất mãn về đời sống không gương mẫu của một linh mục rồi bạn bỏ luôn nhà thờ, không đón nhận ơn Chúa qua các bí tích mà linh mục ấy cử hành.

Bạn đừng bỏ lỡ những ơn lành của Chúa ban cho bạn qua các bí tích bạn lãnh nhận qua tay linh mục.

Là một người đang dấn bước theo Chúa trên con đường ơn gọi linh mục, tôi rất buồn về những vết nhơ, những gương xấu của một số linh mục đàn anh đi trước. Nhưng tôi rất hiểu những lỗi lầm ấy là do sự yếu đuối, sự mỏng dòn của người linh mục. Bạn hãy tin tôi, người linh mục yếu đuối lắm, dễ sa ngã lắm. Nhưng Chúa vẫn không bỏ rơi linh mục, Chúa luôn cho có nhiều tín hữu, nhiều con chiên đạo đức hằng chuyên cần cầu nguyện cho vị linh mục, vị chủ chăn đáng thương của họ. Điều hạnh phúc nhất của người linh mục là thấy đoàn chiên của mình sống ngoan hiền, đạo đức trước mặt Chúa và mọi người và luôn quan tâm cầu nguyện cho mình.

Nếu bạn giữ đạo hay bỏ đạo chỉ vì một linh mục thì bạn thật sai lầm đấy. Bạn theo Chúa theo linh mục? Bạn sống cho Chúa hay sống cho linh mục?... Điều này đáng để bạn suy nghĩ cho đời sống đạo hiện tại của mình.

Bạn của tôi ơi, xin hãy cầu nguyện nhiều hơn cho vị linh mục bất xứng của bạn. Điều này rất đẹp lòng Chúa đấy!

Bạn đã nói rằng: “Tôi muốn làm việc bác ái, giúp đỡ nghèo khổ, tôi không muốn đi dự lễ, tôi không muốn lãnh nhận các bí tích vì quá bất mãn về linh mục…, nhưng tâm hồn tôi vẫn luôn yêu mến Chúa”.

Có thể bạn đã nhận ra được hình ảnh của Thiên Chúa nơi những người đói khổ, bệnh tật xung quanh bạn vì vậy bạn sẵn sàng giúp đỡ họ với khả năng của mình. Điều này rất tốt, không có gì sai cả. Nhưng tôi tiếc cho chính bạn, tại sao bạn không nhận ra hình ảnh của Thiên Chúa đang hiện diện nơi người linh mục của bạn để bạn mạnh dạn đến để lãnh nhận các bí tích rất cần thiết cho linh hồn bạn?

Sao bạn lại dễ dàng chối bỏ các bí tích mà chính linh hồn bạn đang khao khát? Tại sao bạn không thương cảm và cứu lấy linh hồn mình khỏi bàn tay nham nhúa của ma quỷ, linh hồn bạn đã đau khổ hơn những đau khổ của kẻ khác mà bạn đang gặp.

Ma quỷ trong thời đại hôm nay cám dỗ con người rất tinh vi, nó đã làm đảo lộn những suy nghĩ của con người cách dễ dàng, làm cho con người không còn khả năng phân biệt: điều lành – điều dữ; cái tích cực – cái tiêu cực; cái chính – cái phụ, và đã đặt sai bậc thang giá trị đời mình, nhưng nhất là làm cho con người chỉ nhìn thấy mình mà không nhìn thấy được Thiên Chúa đang hiện diện nữa. Từ đó, con người chỉ say mê làm việc và làm việc, tất cả vì tiền, làm sao kiếm được thật nhiều tiền và xem đó là điều cần thiết hơn cả, thích sống hưởng thụ, buông thả, không quan tâm gì đến tôn giáo, tục hóa nghi thức thánh thiêng… Bản của tôi ơi, xin bạn hãy luôn cảnh giác với những trò tinh xảo của ma quỷ nhé!

Chắc bạn cũng nhớ điều này, khi tâm hồn bạn không thanh sạch (mắc nhiều tội trọng) thì những việc thiện bạn làm cũng không có ích gì cho phần rỗi linh hồn bạn. Tội trọng sẽ cắt đứt sự liên lạc giữa tâm hồn bạn với Thiên Chúa là nguồn mọi ơn lành. Thiên Chúa luôn ban ơn lành nhưng những tội trọng là trở lực không cho linh hồn bạn tiếp nhận những ơn đó để nuôi dưỡng linh hồn, dần dần linh hồn sẽ khô héo và làm cho bạn khô khan trong các việc đạo đức, bạn luôn có mặc cảm tội lỗi và bạn luôn sợ Thiên Chúa sẽ phạt bạn, bạn không dám đối diện với Thiên Chúa. Những điều đó là do tội gây ra cả.

Vậy, bạn hãy thánh hóa chính tâm hồn mình là mạnh dạn đến với linh mục của bạn để lãnh nhận các bí tích cần thiết mà linh hồn bạn đang khát khao.

Tôi luôn tin rằng bạn là người mạnh mẽ, bạn hãy xây dựng cho mình một đức tin vững chắc nhé.

Và cuối cùng, xin bạn đừng quên cầu nguyện nhiều cho tôi vì tôi rất cần sự trợ giúp của bạn qua lời cầu nguyện. Bạn và tôi, chúng ta cũng hãy luôn nhớ cầu nguyện cho vị linh mục “bất xứng” của bạn và cho tất cả các vị chủ chăn trong Giáo hội luôn sống đúng căn tính của mình đó là cử chỉ đẹp và thiết thực dâng lên Chúa trong năm thánh hóa linh mục này, bạn nhé!

Hy vọng rằng những chia sẻ của tôi trên đây sẽ mang lại cho bạn một chút lạc quan nào đó trên đời sống đạo của mình.

Xin Chúa Thánh Thần luôn soi sáng, hướng dẫn bạn trong mọi tư tưởng, lời nói, việc làm và trên mọi bước đường bạn đang đi.

Cầu chúc bạn và gia đình luôn bình an, hạnh phúc…

Mến chào,