Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009
ĐÊM ĐÔNG LẠNH GIÁ
TIỄN BIỆT CHA TÔI
Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2009
Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009
ĐIỀU GÌ TỒN TẠI MÃI MÃI?
Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009
CHỈ TẠI "CÁI TÔI"
Trong gia đình, thường có những bất đồng quan điểm giữa vợ và chồng. Từ đó, dễ gây ra những cãi vã, hiểu lầm, hờn giận nhau… nặng hơn là ly thân rồi ly hôn.
Nguồn gốc của những bất đồng đó là do đâu? Theo tôi, có thể tìm thấy 3 nguyên nhân sâu xa sau đây.
. Trục trặc về sinh lý.
. Kinh tế thu nhập của gia đình không ổn định.
. “Cái tôi” của vợ và chồng đều quá lớn.
Vấn đề sinh lý, kinh tế tôi xin thông qua (vì đó là chuyện riêng của gia đình bạn), tôi chỉ xin chia sẻ một chút về vấn đế thứ ba là “cái tôi”.
“Cái tôi” là gì? Có thể hiểu đơn giản là: tính cách, cá tính, quan điểm, cái khung ích kỷ, luôn cho mình là đúng là có lý và thấy người khác là sai là vô lý… Nói tóm lại, “cái tôi” lớn là nguyên nhân làm cho con người trở nên ích kỷ, khó chịu… chỉ thấy thấy có mình mà không thấy sự hiện diện của người khác, không chấp nhận người khác như họ là họ và muốn người khác phải làm theo ý mình, phải giống mình.
Nếu vợ và chồng đều có “cái tôi” quá lớn thì gia đình luôn bất hòa.
Nếu người chồng có “cái tôi” quá lớn thì người vợ sẽ gặp nhiều đau khổ. Ngược lại, nếu người vợ có “cái tôi” quá lớn thì càng nguy hiểm hơn vì người chồng luôn mặc cảm, thấy mình vô dụng, bị sỉ nhục nên gây ra bệnh “sỉ diện”, từ đó, cơ bắp nổi lên và… kết quả tồi tệ sẽ thuộc về người vợ.
Bạn tự khám xem “cái tôi” của mình lớn đến mức nào rồi? Nếu quá lớn thì phải chữa trị ngay. Liều thuốc hiệu quả để chữa trị là phải luôn tập nhịn nhục, hiền lành, khiêm nhu, tự hạ, tha thứ nhất là dùng tình yêu để khống chế “cái tôi” là hữu hiệu nhất.
Bạn ơi, hãy dẹp bỏ “cái tôi” đáng ghét của mình để giữ cho đời sống gia đình luôn ấm êm và hạnh phúc, bạn hãy dùng tình yêu làm chuẩn mực giải quyết mọi vấn đề trong đời sống gia đình bạn nhé.Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009
MẾN GỞI BẠN TÔI
“Tôi muốn làm các việc bác ái xã hội, tôi không muốn đi nhà thờ dự lễ, không muốn xưng tội nữa và tôi bất mãn về vị linh mục của tôi, ông có nhiều sai sót, sống không gương mẫu, tôi không phục ông, tôi vẫn luôn yêu mến Chúa…”.
Đó là những nỗi niềm, những lời tâm sự chân thành của bạn đã gởi đến tôi. Với kiến thức hạn hẹp, tôi xin chia sẻ cùng bạn một vài suy nghĩ của tôi như sau:
Trước tiên, tôi nhận thấy rằng những những lời bạn nói có lý lắm, nhưng xin bạn cùng tôi suy nghĩ thêm những điểm sau đây.
Thực ra, bạn hiểu linh mục là người như thế nào? Linh mục là ai?
Điều này chắc là bạn tự trả lời được phải không? Tôi xin nhắc lại rằng, linh mục cũng chỉ là những con người bình thường như bao người (bạn đừng nên thần thánh hóa linh mục). Đã là con người thì làm sao tránh khỏi những sai lầm, những yếu đuối của kiếp người, phải không bạn? Nhưng bạn đừng quên rằng, chức linh mục không thể trao đổi hay mua bán được, đó là hồng ân cao cả mà Thiên Chúa đã ban cho những ai Ngài đã tuyển chọn, cho dù những người đó có tội lỗi, kém cỏi hơn bao người khác nhưng họ là những người được chính Thiên Chúa tuyển chọn và là người của Thiên Chúa. Những gì thuộc thuộc về Thiên Chúa thì bạn không nên xem thường. Bạn có thể xem thường những tính xấu, tội lỗi của “con người linh mục”, nhưng đừng vì thế mà bạn xem thường luôn “chức linh mục” điều này không có lợi cho đời sống đức tin của bạn đâu.
Qua dòng lịch sử, Thiên Chúa đã rất đau buồn về những sai lỗi của các vị chủ chăn trong Giáo hội, và chính Giáo hội bao lần phải chịu tiếng xấu, chịu sỉ nhục… cũng vì những lầm lỗi của một số linh mục sống “bê bối” gây gương xấu cho đoàn chiên của mình.
Những linh mục tội lỗi thật đáng thương và cũng thật đáng trách, những vị này rồi sẽ trả lẽ trước sự phán xét rất công bằng của Thiên Chúa ở đời sau.
Bạn đừng quên rằng, cho dù linh mục đang mắc nhiều tội trọng nhưng những bí tích mà linh mục cử hành đều thành sự, đây là tín lý. Cho nên, bạn đừng vì bất mãn về đời sống không gương mẫu của một linh mục rồi bạn bỏ luôn nhà thờ, không đón nhận ơn Chúa qua các bí tích mà linh mục ấy cử hành.
Bạn đừng bỏ lỡ những ơn lành của Chúa ban cho bạn qua các bí tích bạn lãnh nhận qua tay linh mục.
Là một người đang dấn bước theo Chúa trên con đường ơn gọi linh mục, tôi rất buồn về những vết nhơ, những gương xấu của một số linh mục đàn anh đi trước. Nhưng tôi rất hiểu những lỗi lầm ấy là do sự yếu đuối, sự mỏng dòn của người linh mục. Bạn hãy tin tôi, người linh mục yếu đuối lắm, dễ sa ngã lắm. Nhưng Chúa vẫn không bỏ rơi linh mục, Chúa luôn cho có nhiều tín hữu, nhiều con chiên đạo đức hằng chuyên cần cầu nguyện cho vị linh mục, vị chủ chăn đáng thương của họ. Điều hạnh phúc nhất của người linh mục là thấy đoàn chiên của mình sống ngoan hiền, đạo đức trước mặt Chúa và mọi người và luôn quan tâm cầu nguyện cho mình.
Nếu bạn giữ đạo hay bỏ đạo chỉ vì một linh mục thì bạn thật sai lầm đấy. Bạn theo Chúa theo linh mục? Bạn sống cho Chúa hay sống cho linh mục?... Điều này đáng để bạn suy nghĩ cho đời sống đạo hiện tại của mình.
Bạn của tôi ơi, xin hãy cầu nguyện nhiều hơn cho vị linh mục bất xứng của bạn. Điều này rất đẹp lòng Chúa đấy!
Bạn đã nói rằng: “Tôi muốn làm việc bác ái, giúp đỡ nghèo khổ, tôi không muốn đi dự lễ, tôi không muốn lãnh nhận các bí tích vì quá bất mãn về linh mục…, nhưng tâm hồn tôi vẫn luôn yêu mến Chúa”.
Có thể bạn đã nhận ra được hình ảnh của Thiên Chúa nơi những người đói khổ, bệnh tật xung quanh bạn vì vậy bạn sẵn sàng giúp đỡ họ với khả năng của mình. Điều này rất tốt, không có gì sai cả. Nhưng tôi tiếc cho chính bạn, tại sao bạn không nhận ra hình ảnh của Thiên Chúa đang hiện diện nơi người linh mục của bạn để bạn mạnh dạn đến để lãnh nhận các bí tích rất cần thiết cho linh hồn bạn?
Sao bạn lại dễ dàng chối bỏ các bí tích mà chính linh hồn bạn đang khao khát? Tại sao bạn không thương cảm và cứu lấy linh hồn mình khỏi bàn tay nham nhúa của ma quỷ, linh hồn bạn đã đau khổ hơn những đau khổ của kẻ khác mà bạn đang gặp.
Ma quỷ trong thời đại hôm nay cám dỗ con người rất tinh vi, nó đã làm đảo lộn những suy nghĩ của con người cách dễ dàng, làm cho con người không còn khả năng phân biệt: điều lành – điều dữ; cái tích cực – cái tiêu cực; cái chính – cái phụ, và đã đặt sai bậc thang giá trị đời mình, nhưng nhất là làm cho con người chỉ nhìn thấy mình mà không nhìn thấy được Thiên Chúa đang hiện diện nữa. Từ đó, con người chỉ say mê làm việc và làm việc, tất cả vì tiền, làm sao kiếm được thật nhiều tiền và xem đó là điều cần thiết hơn cả, thích sống hưởng thụ, buông thả, không quan tâm gì đến tôn giáo, tục hóa nghi thức thánh thiêng… Bản của tôi ơi, xin bạn hãy luôn cảnh giác với những trò tinh xảo của ma quỷ nhé!
Chắc bạn cũng nhớ điều này, khi tâm hồn bạn không thanh sạch (mắc nhiều tội trọng) thì những việc thiện bạn làm cũng không có ích gì cho phần rỗi linh hồn bạn. Tội trọng sẽ cắt đứt sự liên lạc giữa tâm hồn bạn với Thiên Chúa là nguồn mọi ơn lành. Thiên Chúa luôn ban ơn lành nhưng những tội trọng là trở lực không cho linh hồn bạn tiếp nhận những ơn đó để nuôi dưỡng linh hồn, dần dần linh hồn sẽ khô héo và làm cho bạn khô khan trong các việc đạo đức, bạn luôn có mặc cảm tội lỗi và bạn luôn sợ Thiên Chúa sẽ phạt bạn, bạn không dám đối diện với Thiên Chúa. Những điều đó là do tội gây ra cả.
Vậy, bạn hãy thánh hóa chính tâm hồn mình là mạnh dạn đến với linh mục của bạn để lãnh nhận các bí tích cần thiết mà linh hồn bạn đang khát khao.
Tôi luôn tin rằng bạn là người mạnh mẽ, bạn hãy xây dựng cho mình một đức tin vững chắc nhé.
Và cuối cùng, xin bạn đừng quên cầu nguyện nhiều cho tôi vì tôi rất cần sự trợ giúp của bạn qua lời cầu nguyện. Bạn và tôi, chúng ta cũng hãy luôn nhớ cầu nguyện cho vị linh mục “bất xứng” của bạn và cho tất cả các vị chủ chăn trong Giáo hội luôn sống đúng căn tính của mình đó là cử chỉ đẹp và thiết thực dâng lên Chúa trong năm thánh hóa linh mục này, bạn nhé!
Hy vọng rằng những chia sẻ của tôi trên đây sẽ mang lại cho bạn một chút lạc quan nào đó trên đời sống đạo của mình.
Xin Chúa Thánh Thần luôn soi sáng, hướng dẫn bạn trong mọi tư tưởng, lời nói, việc làm và trên mọi bước đường bạn đang đi.
Cầu chúc bạn và gia đình luôn bình an, hạnh phúc…
Mến chào,
Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2009
HẠT CÁT CỦA QUỶ
Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2009
CÔNG BẰNG VỚI THIÊN CHÚA
Thứ Hai, 19 tháng 10, 2009
CHIA TAY...
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
BỆNH KỲ THỊ
Thứ Hai, 5 tháng 10, 2009
TSC ĐỨC MINH - MỘT DẤU ẤN
Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009
CON NAY THUỘC VỀ CHÚA....
Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009
TĂM XỈA RĂNG....
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009
TIẾNG THÌ THẦM TRONG ĐÊM
Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009
CHA - MẸ - CON: Ai lớn hơn?!
Thứ Hai, 10 tháng 8, 2009
NHÓM CẦU NGUYỆN ĐẤT VIỆT SÀI GÒN
"Thầy ơi, con sẽ đến quê thầy chơi nhé!, hôm nay con sẽ đến Vĩnh Long, đến họ đạo... để phát quà cho người nghèo"...
Tôi rất bất ngờ khi hay tin chị đồng hành với nhóm cầu nguyện Đất Việt Sài Gòn đang đi làm việc từ thiện.
Thật ra, tôi chỉ quen và gặp mặt chị 3 có một lần thôi khi tôi đến nhà của anh bạn (là anh của chị).
Nhóm cầu nguyện Đất Việt, một cái tên hoàn toàn xa lạ đối với tôi, tôi chưa hề quen biết một ai trong nhóm (ngoài chị).
Nhóm cầu nguyện này có "phong cách" cầu nguyện rất độc đáo đó là sử dụng toàn nhạc cụ dân tộc hòa
lên những nhạc khúc thánh thật mê hồn.
Tôi đã ngây ngất tâm hồn khi tham dự buổi cầu nguyện với nhóm trong nhà thờ vừa rồi.
Thành viên của nhóm Đất Việt đa số là bạn trẻ, sinh viên, học sinh họ rất vui vẻ, hồn nhiên, sôi động...
Nhóm không chỉ cầu nguyện mà còn làm việc từ thiện đấy! Tìm người nghèo khổ, tàn tật để giúp đỡ, tặng xe lăn... một công việc rất tốt, và cao quý lắm đó các bạn trẻ ơi.
Từ đây, tôi sẽ liên kết để phục vụ người nghèo, khổ tàn tật... trong khả năng của mình.
Xin cám ơn chị 3 đã cho em được làm quen với nhóm Đất Việt.
Xin chúc chị và mọi thành viên trong nhóm luôn mạnh khỏe, yêu đời, gặp nhiều niềm vui, hạnh phúc trong công việc phục vụ tha nhân.Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009
LÀ LINH MỤC
30 ĐIỀU XÉT MÌNH CỦA BẠN TRẺ
Thứ Năm, 6 tháng 8, 2009
Một chút suy tư...
Thánh lễ thật sốt sắng, quý Dì hát các bài thánh ca thật du dương làm tôi ngất ngây tâm hồn.
Hôm nay lễ kính Chúa hiển dung, Cha giảng thật là hay, sự so sánh giữa núi Tarbo và đồi Calve thật sống động và mới lạ.
Thánh lễ kết thúc với lời cảm ơn của quý Dì dành cho 2 Cha mới. Lời chúc thật hoa mỹ mang ý nghĩa sâu xa lắm.
Người giáo dân, luôn mong muốn linh mục, vị chủ chăn của mình phải là người toàn hảo, thánh thiện... những điều đó tốt đẹp và quý giá lắm.
Là con người, ai cũng có những khuyết điểm, những bất toàn. Nhưng khốn thay cho những vị Linh mục nào không thấy (hay không muốn thấy) những thiếu sót, lầm lỗi của mình. Luôn nghĩ mình là toàn năng, là thánh thiện nhất, mình là "số 1", điều này dễ dẫn đến lòng tự phụ, tự cao nơi người Linh mục. Thứ Tư, 5 tháng 8, 2009
Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009
Năm Giúp Xứ - Một hồng ân?
o lý viên ở nhà thờ Chánh Tòa Vĩnh Long, nhưng tôi tin rằng Chúa sẽ giúp tôi vượt qua mọi khó khăn) lớp học chưa được 10 em thiếu nhi. Ôi! Sao ít thế? Tôi cảm thấy không hứng thú để dạy. Nhưng điều khích lệ tôi là các em tuy ít nhưng rất thích học và tìm hiểu Giáo lý, có những câu hỏi của các em khiến tôi phải “mất ăn, mất ngủ” để tìm ra lời giải đáp cách thỏa đáng. Thật kỳ lạ, càng dạy Giáo lý tôi càng yêu thích vì nhờ đó giúp tôi tự đào sâu hơn kiến thức về đạo và ứng dụng đạo vào đời. Cha thường nhắc tôi: “Thầy nên nhớ rằng: dạy Giáo lý không phải là việc truyền đạt kiến thức nhưng là truyền đạt đức tin. Muốn truyền đạt đức tin thì trước tiên mình phải có đức tin, vì không ai cho cái mình không có”. Lời của Cha đã làm cho tôi phải suy nghĩ nhiều về đời sống đức tin của mình.
Để thu hút các em thiếu nhi gần gũi với nhà thờ, Cha đã mở một lớp tin học dạy miễn phí, học viên không phân biệt tuổi tác, giới tính, trình độ, tôn giáo. Theo tôi, đây là một việc làm thiết thực, và cũng là một cách truyề
n giáo khá hiệu quả trong thời đại này. Với một ít kiến thức về tin học, tôi đã được cha giao dạy và quản lý lớp tin học (tôi lại thấy lo âu, thiếu tự tin vì kiến thức tin học vụn vặt của mình. Vả lại, đây đâu phải là chuyên môn của một người chủng sinh. Nhưng với cái nhìn tích cực trong công việc, tôi nghĩ rằng tất cả đều không ngoài thánh ý Chúa). Tôi đã nhận và cố gắng dạy lớp tin học với hết khả năng của mình. Kết quả đạt được không “thảm bại” như tôi hằng lo nghĩ. Niềm vui lớn nhất của tôi trong công việc này là giúp các em ngoại đạo có cơ hội gần gũi nhà thờ, thường xuyên tiếp xúc với Cha và quan trọng là các em đã có thiện cảm đối với đạo Công giáo.
Về vấn đề bác ái với người ăn xin, rất nhiều người đến nhà thờ Bình Minh để xin giúp đỡ về tiền bạc, tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ với khả năng của mình. Nhưng từ khi nghe Cha nói rằng: Thầy giúp đỡ người ta thì tốt đấy nhưng nên khôn ngoan hơn với những trường hợp mạo danh lừa đảo, mặt khác, những việc bác ái ấy vô tình làm cho một số người lười biếng lạm dụng lòng tốt của mình sống ỷ lại, không chịu làm việc nuôi thân… Những lời ấy của Cha làm tôi suy nghĩ và đắn đo nhiều về lòng bác ái, quảng đại trong thời buổi hôm nay.
Thời gian ở với Cha, tôi biết mình đã làm phiền lòng Cha rất nhiều, nhưng Cha không bao giờ trách mắng tôi mà trái lại, Cha luôn nhắc nhỡ tôi cách ân cần, tế nhị…
Ngày 21 tháng 6 năm 2009, năm thực tập mục vụ của tôi tại họ đạo Bình Minh đã khép lại, tôi đành chia tay trong ngậm ngùi. Tôi thực sự thấy mình được trưởng thành hơn trong ơn gọi. Họ đạo Bình Minh tuy nhỏ bé nhưng lại có những con người thật vĩ đại. Bình Minh luôn hiện diện trong ký ức tôi.
Con xin cảm tạ Chúa đã cho con được bình an trong một năm qua. Con xin cảm ơn Cha đã chấp nhận cho con đến thực tập mục vụ tại họ đạo Bình Minh này, con cảm ơn Cha đã dạy con rất nhiều điều hay lẽ phải, chia sẻ cho con nhiều kinh nghiệm mục vụ thật quý báu, con xem đó như túi hành trang mà con sẽ mang theo suốt hành trình ơn gọi của mình. Xin Chúa ban nhiều ơn lành trên Cha và những ân nhân đã giúp đỡ con trong thời gian qua.









